Màn đêm dần buông xuống, phủ lên ngôi nhà hoang đáng sợ ở rìa thị trấn. Ánh trăng khuyết nhạt mờ chiếu sáng qua các cửa sổ bể vành, tạo ra những bóng ma kỳ dị trên sàn nhà cũ kỹ. Trong bóng tối ẩn hiện những âm thanh lạ thường, làm dấy lên nỗi sợ hãi vốn ngủ yên trong tận đáy tâm hồn.
Một cô gái trẻ tò mò bước vào ngôi nhà ma ám, hơi thở căng thẳng như nhịp tim đập rộn. Đèn pin yếu ớt rọi sáng đi trước bước chân run rẩy của cô, chiếu rọt trên bức tường vẽ những hình bóng vô hình. Tiếng khóc than kỳ quái vang lên từ sâu thẳm, làm da thịt cô sưng phồng.
Chợt, một bóng người bí ẩn hiện ra từ góc tối, đôi mắt lấp lánh ánh đỏ máu nhìn chằm chằm vào cô. "Chào mừng em đến với "Bản ca của đêm", nơi mà linh hồn bị giam cầm... mãi mãi." Nụ cười tà ác trên môi bóng ma khiến cô gái trẻ không kịp reo lên trước khi bị hơi thở lạnh buốt hãm vào từng lỗ chân lông...