Trên mái nhà của một căn nhà cao chọc trời, ánh trăng soi sáng cả thành phố đêm. Trong căn phòng tối tăm, tiếng nhạc du dương xen lẫn tiếng rượu lả lướt, tạo nên bầu không khí u buồn đặc biệt. Kwon Kyung đứng trước cửa sổ nhìn ra phố phường đang chìm trong bóng đêm, tâm trạng u ám và trống trải.
Mãi đến khi tiếng bước chân nhẹ nhàng tiến tới, Kyung quay đầu lại và gặp ánh mắt sâu thẳm của Shim Woo Jin. Hai người im lặng ngồi vào quán bar nhỏ ở góc phòng, ánh đèn nháy tỏa ra từ đèn trần tạo nên bầu không khí nhẹ nhàng và bí ẩn.
"Anh đang nghĩ gì vậy, Kyung?" Woo Jin bắt đầu mở lời, giọng điệu trầm ổn nhưng ẩn chứa nhiều sự quan tâm.
Kyung bật khóe môi mỉm cười nhưng ánh mắt lại đầy bi ai. "Từng bước, từng lời, tôi nhận ra mình đã lạc mất điều quan trọng nhất."
Thông qua những lời kể của Kyung, mọi bí mật, sự hiểu lầm và nỗi đau từng nở hoa trong tâm hồn cậu dần được phơi bày. Câu chuyện về tình địch không phải do ghen tuông, mà là do một hiểu lầm lớn và quá khứ ám ảnh.
Woo Jin không thể tin vào tai mình, và bí mật sau lớp vỏ lạnh lùng của Kyung khiến anh hoàn toàn bị đánh bại. Dần dần, giữa đêm tĩnh lặng, hai con người đánh mất trong cuộc sống vội vã bắt đầu hiểu biết và sẻ chia hơn.
Và khi cả hai hiểu rõ hơn về nhau, tấm lòng bị tổn thương đều dần lành lại, những cảm xúc dâng trào không thể kiềm chế. Đêm ấy, tình yêu không còn là sự trốn tránh hay che giấu, mà là sự chân thực và đầy đủ, kiến tạo từ tâm hồn chân thành của họ.