Trên con đường đánh nhau đẫm máu, giữa khói lửa và tiếng hò reo phủ kín bầu trời, một hình bóng tinh nghịch và mạnh mẽ nổi bật giữa dàn lính đánh thuê - Shuto Heru, cô gái với đôi mắt sáng như ngọn đuốc và khí chất uy nghiêm của một chiến binh thực thụ. Trước mặt cô, hoàng tử Mông Cổ đứng im lặng, ánh mắt ẩn chứa sự mơ hồ và khó đoán của bí ẩn. Susuki, vẻ mặt như không đổi, nhún vai nhẹ nhàng và đưa lời khẳng định: "Anh không còn đường lui, Shuto Heru. Một trong chúng ta phải chết".
Không có hối hận, không có sợ hãi, Shuto Heru nhấc cây đàn trên lưng lên cao và nhún người nhẹ nhàng như màn kịch cuối cùng. Đàn phát ra âm nhạc kỳ bí, những nốt nhạc vang lên trong không gian rộng lớn, truyền đi một sức mạnh kì diệu. Ánh mắt của cả hai đối thủ đều chợt lóe lên tia hy vọng - hy vọng về cuộc đọ sức không chỉ là vì chính danh dự mà còn vì sự sống còn của họ. Và từ đám mây đen kịt, mặt trăng huyền bí tỏa sáng, che chở cho một tương lai mà ai cũng đều không thể tiên đoán được.