Trong một buổi sáng nắng đẹp, Chihiro đang lau chùi bếp nhà chú Rider với vẻ mặt căng thẳng. Không hiểu sao, người chú này luôn có thói quen kỳ lạ sợ chó, khiến Chihiro phải chăm sóc từng chi tiết cẩn thận. Nhưng lần này, Chihiro quyết tâm tỏ ra chín chắn hơn, đứng thẳng lưng khiến cho chú Rider không thể dùng cớ sợ đề ra để trốn tránh việc dọn dẹp.
"Ổ chảo này cần phải lau kỹ đấy, chú. Không thể để bụi thêm được nữa," Chihiro nói, giọng điệu mạnh mẽ hơn hẳn so với lần trước. Chú Rider không khỏi bất ngờ nhìn lên, ánh mắt lấp lánh hứng thú. "Thế còn cạp bếp kia nữa, sao không lo cho xong hết đi?" chú hỏi, tiếng cười hài lòng vang lên.
Đấy chính là lần đầu tiên Chihiro cảm thấy mình thực sự cần thiết ở đây, không chỉ là một trẻ vô gia cư nữa. Trái tim cậu ấm áp hơn khi thấy mọi người xung quanh cần đến cậu, và cậu cũng cần họ. Với tình yêu và chăm sóc từng ngày, Chihiro ngày càng hiểu rõ hơn về tình cảm thực sự của một gia đình đích thực.