Trên con đường băng qua rừng sâu u ám, bốn người bạn và tôi tiếp tục hành trình theo lời dẫn đường của những kí ức sắp phai nhạt. Cảm giác lạ lùng ập đến khi chúng tôi bước qua ranh giới của những điều không thể lý giải. Hồi ức của thế giới đã mất dần trở nên rối ren, nhưng tâm hồn chúng tôi vẫn đang dâng trào trong sợ hãi và tò mò. Bí ẩn về Viễn Di Sinh Học đã gieo rắc hãi hùng trong lòng chúng tôi, với dòng máu mặt đỏ tươi rơi xuống làn tuyết trắng.
Đấu tranh giữa sự tồn tại và không tồn tại, giữa lý trí và ma quái, giữa tình bạn và sự phản bội, dần đan xen và trở nên không rõ ràng. Chúng tôi cảm nhận được sự hiện diện của bóng tối, mà không biết nó sẽ dẫn chúng tôi hướng nào. Liệu cuốn nhật ký của tôi có thể tiếp tục hay đây sẽ là lời khép cuối? Trong thế giới u ám này, chỉ có sự can đảm và lòng tin tưởng vào nhau mới có thể giữ chúng tôi tồn tại. Chỉ có thời gian mới là người chứng kiến cho câu trả lời cuối cùng của chúng tôi.