Trên con đường đầy lá rơi, Kisaki đứng im như một bức tượng, với thân thể nửa người nửa cây. Cô nhìn chằm chằm vào cánh rừng dày đặc phía trước, nơi mà cô từng là một phần của nó. Mỗi sợi xanh của cơ thể cây hòa lẫn với máu thịt, tạo nên một hình thù độc đáo mà không ai có thể hiểu được. Sự chuyển đổi kỳ diệu này mang đến cho Kisaki sức mạnh vô tận, nhưng cũng đồng thời là một ác mộng không thể thoát khỏi.
Dưới ánh nắng chiều tà, bóng dáng của Kisaki hòa mình vào cánh rừng như một phần của thiên nhiên. Cô cảm nhận được những sóng thần trái tim từ mỗi cành cây, từng làn gió nhè nhẹ vuốt ve qua lá xanh mát, cùng tiếng hát của những loài chim hiền hòa. Nhưng bên trong, trái tim của cô đang dần tan chảy, biến thành bóng tối không lời giải thích.
Mỗi ngày, Kisaki đều phải đối diện với câu hỏi: Liệu cô là con người hay cây? Liệu cô có thể tìm lại chính mình trong vũng bóng tối của sự biến đổi không lời giải? Và cuối cùng, liệu tình yêu có thể đến với một con người có cảm xúc nhưng hình hài của một cây cỏ không cánh không mối?