Trong giây phút nguy cấp, ánh mắt đầy lo lắng của Kokoa dường như đã thổi bay hết sự yếu đuối trong tâm hồn Yuu. Anh cảm nhận từng chạm nhẹ của bàn tay Kokoa trên da, như một làn gió dịu dàng xua tan đi những lo âu và nỗi đau.
"Có lẽ em chính là nguồn sức mạnh giúp tôi vượt qua mọi khó khăn, Kokoa ạ," Yuu thốt lên, giọng điệu trầm lắng nhưng đong đầy lòng biết ơn.
Kokoa không trả lời, chỉ là nhìn sâu vào đôi mắt của Yuu, ánh sáng tràn ngập từ trong tâm hồn cô gái thuở nhỏ đã luôn âm thầm yêu thương cậu. Đôi bàn tay họ, một trắng như tuyết, một ấm áp như nắng, nắm chặt lấy nhau như muốn chứng minh tình cảm không thể phai nhạt.
Những cảm xúc chưa từng có đập rộn trong lòng Yuu, khiến anh hiểu rằng, tình yêu của Kokoa không phải là sự hiểu lầm hay trốn tránh. Đó chính là điều anh đáng trân trọng, chính là lý do khiến cậu muốn trở nên mạnh mẽ hơn, để bảo vệ và yêu thương cô gái mình đã trải qua bao năm tháng thân thiết.
Với sức mạnh từ tình yêu, Yuu lần nữa tỉnh dậy, nhưng lần này là sự tỉnh dậy của một trái tim đầy hạnh phúc và hy vọng. Hai con người, từng bước hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh tình yêu ngọt ngào, không vụt tắt giữa những gian khó và sóng gió cuộc đời.