Ánh đèn đường phố nhạt nhòa phản chiếu lên bộ đồ của Eunwoo, tạo nên một bầu không khí u ám xung quanh anh khi bước vào bãi đỗ xe vắng vẻ. Ánh mắt sắc lạnh của anh nhìn thấu bức tường bóng tối nơi đầu hẻm, nơi mà An đang ngồi dưới ánh sáng mờ nhạt từ đèn cột. Một sự im lặng không thể tả diễn ra giữa hai người, chỉ có tiếng đàn guitar vang lên như một giai điệu buồn đậm chất u tối.
"Người ta chỉ đánh mất đi khi chính họ không xứng đáng hay khi thứ đó không thuộc về họ?" Eunwoo phát biểu với giọng nói trầm thấp, vẻ mặt bí ẩn che khuyết tất cả cảm xúc bên trong.
An nhìn Eunwoo, mắt lấp lánh một tia hiểu biết. "Vậy bạn nghĩ tôi đã làm gì sai?"
Suy tư và tranh chấp đang nhen nhóm nơi không khí rất dày đặc của đêm hôm đó. Cả hai đều giấu giếm những cảm xúc sâu thẳm và mâu thuẫn bên trong, sẵn sàng cho một cuộc đấu trí và lòng can đảm để đối phó với những thách thức về cả âm nhạc và tâm lý đang chờ họ phía trước.