Khuất Tâm đứng nơi giữa sàn đấu, ánh đèn lạnh lẽo chiếu rọi vào gương mặt vốn luôn bí ẩn của anh. Trái tim anh đập loạn nhịp, không chỉ vì căng thẳng của trận chiến sắp diễn ra, mà còn vì một bí mật đen tối chôn sâu trong tâm hồn. Anh không thể tiếp tục che giấu nó nữa. Dương Minh, đối thủ của anh, đứng phía bên kia sàn đấu với ánh mắt sắc bén như muốn đọc hết tâm trạng của Khuất Tâm.
Khi tiếng gong vùi dập, hai võ sĩ lao vào cuộc đấu một cách quyết liệt. Dương Minh với tốc độ linh hoạt, chặt chẽ nhưng Khuất Tâm lại luôn đáp trả mỗi cú đánh với sức mạnh và uy lực kinh hoàng. Trận chiến khốc liệt kéo dài, nhưng không chỉ là cuộc đấu về sức mạnh, mà còn là trận chiến về tâm lý.
Trong giây phút căng thẳng nhất, Khuất Tâm bỗng dưng dừng lại, ánh mắt nhìn xa xăm. Dương Minh nhận ra sự bất ổn trong tâm hồn đối thủ, nhưng không kịp phản ứng, anh bị Khuất Tâm tung ra một đòn kết liễu mạnh mẽ. Nhưng rồi, trước khi đòn đánh đó chạm đến, Khuất Tâm đột nhiên rơi lên đất, mặt mày trần trụi. Ánh đèn từ trần nhà chiếu rọi vào gương mặt anh, vạch lên nét mặt trơ ra cảm xúc, vỡ lẽ của một kẻ đã bước qua ranh giới của sự đấu tranh nội tâm.
Dương Minh cúi xuống, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Khuất Tâm, nói như một lời cầu thị, "Cuộc sống không phải chỉ là sàn đấu, anh ơi. Hãy trở về con người thực sự của mình, trước khi quá muộn." Hai người, một chiến thắng, nhưng có lẽ chiến thắng lớn nhất là khi họ thấu hiểu và chấp nhận bản thân, tìm ra cái đúng đắn giữa cuộc đấu tranh không trọn ven của cuộc sống.