Haru không thể tin vào những gì cô thấy. Trước mắt cô, chiếc cánh bướm đầy màu sắc trải dài, tựa như một tác phẩm nghệ thuật sống động. Thần thái ngớ ngẩn, Haru nhìn Kyoya với ánh mắt không khỏi kinh ngạc.
"Anh... anh đã làm điều này?" Haru hỏi, giọng trầm ổn nhưng tràn ngập sự thán phục. Kyoya gật đầu, khuôn mặt tỏa sáng hạnh phúc. "Đó là quà surprise dành cho em. Anh biết em thích những thứ xinh đẹp và đặc biệt."
Cô hầu nhỏ bé nhận lấy chiếc cánh bướm, cảm nhận mỗi đường nét, mỗi mảng màu trên đó như một sợi tơ tình yêu mà Kyoya dành cho cô. Từng hạt sáng trên bức tượng như là tia hy vọng, là lẽ sống mới lạ mở ra trước mắt Haru.
"Xin lỗi, anh," Haru mở lời, giọng run rẩy nhưng đầy ấm áp. "Cảm ơn vì món quà ý nghĩa này. Em... em không thể tin được." Kyoya gật đầu, ánh mắt sâu thẳm. "Em đúng, Haru. Có những điều trong cuộc sống không cần phải hiểu, chỉ cần tin và cảm nhận." Hai con người, mỗi người một thế giới, nhưng trong khoảnh khắc này, họ cùng nhau tạo nên một cõi riêng, nơi tình cảm như một viên ngọc quý, long lanh và bền vững.