Trong một buổi chiều ảm đạm, ánh sáng vàng ấm nhẹ vẫn chiếu xuyên qua khe cửa sổ nhà ga tạo nên bức tranh ấm áp. Tanaka đứng đó, mái tóc đen dài thoăn thoắt phủ lấp lên gương mặt nhỏ nhắn của cậu. Bàn tay run rẩy đặt trên tường, cậu cảm nhận từng xích kẹo lạnh chạm vào da, e sợ và ác cảm tràn ngập.
Doujima, với bộ vest sang trọng, nhẹ nhàng bước vào không gian yên tĩnh. Anh nhìn Tanaka, đôi mắt sâu xa phản chiếu ánh nắng, và bắt đầu thả thính. "Tại sao cậu lại ghét chạm vào mình như vậy?" - Doujima nheo mắt, khẽ nhấc góc miệng.
Tanaka không trả lời, chỉ cố giữ gương mặt lên cao để tránh ánh nhìn của Doujima. Anh ta vô tình chạm vào cánh tay của Tanaka, khiến cậu bật dậy ngay lập tức. "Đủ rồi!" - Tanaka quát lớn, ánh mắt buồn bã lóe lên. Doujima nhận ra sự tổn thương ẩn sau vẻ bề ngoài lãng mạn.
Những cảm xúc lẫn lộn bắt đầu lan tỏa. Tanaka phải đối mặt với bản thân mình, với quá khứ đầy đau thương và sự hoang mang hiện tại. Liệu tình cảm giữa họ sẽ phát triển hay tan vỡ trước bí mật động trời nào đang chờ đợi phía trước?