Trên bàn là những bức ảnh lửa tự nhiên, mỗi bức vẽ một cảnh tượng đẹp đến ngẩn ngơ. Lee Do Yoon đen tối và u ám nhưng lại đam mê nghệ thuật, từng chi tiết trong các tác phẩm của anh phản ánh tâm hồn xao xuyến của một kẻ sống trong tội lỗi và tâm thần bất ổn.
Đêm đó, trên bức nền trắng, ngọn đèn nhỏ lung linh soi sáng cánh cửa nhẹ mở. Cảnh tượng như mơ hé lộ: một phụ nữ đầy quyến rũ từ bóng tối bước vào căn phòng, nụ cười quyến rũ bỗng dưng nhuộm đỏ mái đỉnh của cơn ác mộng. Do Yoon chợt tỉnh giấc, mồ hôi phủ lên trán.
Ở phía trước, vết máu tươi đỏ vẫn còn đọng trên tay anh như hệt những dấu vết trên thi thể phụ nữ. Sự hoang mang cuồn cuộn, Do Yoon bắt đầu hồi tưởng trở lại từng khoảnh khắc trong đêm hôm đó. Liệu đó là một ác mộng, hay sự thật kinh hoàng mà anh đã không nhìn thấy?
Không còn đâm đầu vào nghi vấn về bản thân mình, Do Yoon quyết tâm giải cứu linh hồn trong bản thân mình khỏi vòng xoáy tăm tối. Anh bắt đầu phân tích từng manh mối, từng chứng cứ, nhưng hồi ức về phụ nữ đầy bí ẩn vẫn âm thầm đeo bám.
Câu chuyện về sự đấu tranh giữa sự thật và sự hồi ức, giữa bóng tối và ánh sáng, giữa tự do và tội lỗi bắt đầu hé mở ra những bí ẩn không thể lý giải, mà Do Yoon phải tìm lời giải để giải cứu linh hồn của mình khỏi vực sâu u ám mà anh đã vô tình bắt đầu.