Trên bức tường đá vững chãi của thành quách, một cô gái với ánh mắt kiêu hãnh, quyết đoán, đang nhằm chặt một cây gậy gai dài. Bước chân rắn rỏi, cô thong dong cưỡi ngựa lướt qua cảnh đồng mênh mông, ánh nắng chiều len lỏi qua những cánh cây, tạo ra những đoạn bóng đen trên khuôn mặt cô, rồi biến mất trong cơn gió thoảng qua.
Chiếc áo choàng đỏ rực của cô phất phới theo hơi gió, tạo nên một hình ảnh uy nghi của một nữ chiến binh mạnh mẽ. Trong tim cô, nỗi thù hằn sâu đã lâu khiến trái tim cô như băng đá, chỉ biết đập mạnh mẽ hơn mỗi khi nghĩ về người đã hại chết cô. Trên con đường trả thù, cô sẵn sàng đối mặt với bất kỳ nguy hiểm nào, để làm cho kẻ thù phải hiểu rằng, Phế Vật đã biến thành Nghịch Tập Triệu Hoán Sư - một lời nguyền không thể phủ nhận.