Một buổi tối tĩnh lặng, những ánh đèn mờ nhạt chiếu sáng qua ô cửa sổ phòng khách, tạo ra những bóng đen u ám. Ryuunosuke, cậu học sinh trung học nghịch ngợm, đang ngồi một mình trên ghế sofa, ánh mắt nhìn chằm chằm vào bức tranh gia đình trên bức tường. Trái tim cậu đập nhanh hơn, cảm giác u tối và hối hận âm ỉ dâng dồi trong lòng.
Đột nhiên, tiếng bước chân của Daniel vang lên, khiến cậu do dự giữa việc nói ra hay giữ cho mình bí mật suốt mười năm qua. “Con à, có chuyện gì muốn nói với ba không?” - Daniel tỏ ra quan tâm, nhưng ánh mắt sâu xa và mạnh mẽ của ông khiến Ryuunosuke run sợ.
Nhấm nháp hơi thở, cậu lên tiếng: “Ba ơi, con... con không phải là con của ba.” Câu nói như một vết dao sắc sảo châm vào lòng Daniel. Biểu cảm trên khuôn mặt ông chuyển từ bất ngờ sang sốc, rồi cuối cùng lại trở nên lạnh lùng và đầy âm mưu. “Vậy mà em còn không biết, tình huống khó khăn lắm đấy, con trai của tôi.” - Daniel lầm bầm, và nụ cười đầy bí ẩn trở nên rõ ràng trên gương mặt của ông.
Ryuunosuke bất ngờ, không ngờ rằng bí mật mình cất giấu từ lâu lại được phơi bày như thế. Biết rằng cuộc sống của mình sắp thay đổi hoàn toàn, cậu chập tay trắng, đối diện với vũ khí đáng sợ nhất - ông bố quyền lực của mình, Daniel, người mà cậu từng tưởng biết tất cả.