Bên ngoài cửa sổ, ánh sáng chiếu rọi lên khu vườn tĩnh lặng. Thuở nào, khi tôi còn nhỏ, đó là nơi trú ẩn an toàn nhất. Nhưng từ khi cánh cửa trắng cũ sờn đóng kín, thứ ngăn cách thế giới của cậu và tôi, mọi thứ đã thay đổi.
"Tristan, cậu ở đâu?" Tiếng kêu thét của tôi vẫn vọng trong hành lang trống trải. Nhưng sự im lặng lại trả lời tôi. Tristan - người bạn từ thuở nhỏ của tôi, đột ngột biến mất.
Cuộc tìm kiếm dẫn tôi đến căn hầm bí mật dưới tòa nhà trường. Một thế giới khác hiện ra trước mắt tôi: vườn rậm um tùm, ánh đèn le lói và những vạt nước biếc lặng lẽ chảy qua.
"Lullah!" Tiếng gọi tiếp theo từ phía sau. Tôi quay lại, chỉ để nhìn thấy Tristan đứng đó, mỉm cười. "Tôi ở đây."
Nhưng cái ôm của tôi bỗng tan biến, thứ ngăn cách chúng tôi một lần nữa xuất hiện. Và lần này, nó đe dọa đến cả hai cuộc sống. Liệu chúng tôi có thể vượt qua được thử thách này và sống lại khoảnh khắc bên nhau?