Trong một buổi học thường xuyên, Fuyuno bất ngờ đánh thức không gian yên bình bằng một cơn cuồng nộ không thể kiềm chế. "Takayama-sensei, ông không thể tiếp tục sống như vậy nữa! Tại sao ông lại chấp nhận sự đắc tội của bản thân mình?" Tiếng cô gái trẻ vừa dữ dội vừa có tính chất đau thương đẩy cả lớp học vào tâm trạng hỗn loạn.
Dường như từng lời cô nói là một vết cắt sâu vào linh hồn của Takayama, khiến hắn nhận ra rằng cuộc sống dường như chỉ có thể làm việc trong cô đơn và chán chường. Dần dần, những tầng lớp bao phủ tâm hồn hắn như cái bóng dần tan biến trước sự thẳng thắn và nhiệt huyết của Fuyuno.
Trên những con đường bất tận của trái tim mênh mông, giữa hai người ẩn chứa bao nỗi niềm thầm kín và khát khao sâu thẳm. Liệu tình yêu có thể nở rộ từ những khúc mắc, từ những kí ức đã phai mờ? Một câu trả lời đen trắng chỉ có thể được phơi bày khi tâm hồn họ dần trót mê hoặc chìm trong biển cả của cảm xúc không lối thoát.