Kaito đứng trước cánh cửa phòng của Sumire, nơi đã từng là nơi anh tìm thấy niềm vui và sự an ủi. Nhưng lần này, không còn là nụ cười ấm áp hay ánh nhìn yêu thương từ cô. Thay vào đó, là ánh mắt lạnh lùng và nụ cười cay đắng, khiến anh cảm thấy như đang đối diện với một người hoàn toàn xa lạ.
"Anh có điều gì muốn nói?" Sumire phát biểu, giọng điệu lạnh lùng khiến Kaito không thể nhận ra được người con gái mà anh từng yêu thương.
"Sumire, tại sao em lại thay đổi như vậy?" Kaito tỏ ra bối rối, cố gắng tìm câu trả lời trong đôi mắt không còn ấm áp của cô.
"Thay đổi? Hay là chỉ là em bộc lộ bản chất thật của mình?" Sumire đáp lại, giọng điệu cay đắng. "Tình yêu không bao giờ tồn tại trong thế giới thực, Kaito. Em chỉ muốn kiểm soát mọi thứ, bởi vì kiểm soát mới là quyền năng thực sự."
Những lời này đập tan tưởng tưởng mơ mộng của Kaito. Anh nhận ra rằng, cô gái mà anh đã từng yêu thương không còn tồn tại. Cuộc sống đâu phải lúc nào cũng màu hồng, và sự thật đau lòng cũng giúp anh nhận ra giá trị của sự hiểu biết và tôn trọng trong tình yêu.
Kaito quyết định buông tay, chấm dứt mối quan hệ đau khổ mà anh không thể thay đổi được. Đó không phải là sự thất bại, mà là bước ngoặt mới cho tương lai tươi sáng mà anh đang hướng tới, không bị ràng buộc bởi cung bậc cảm xúc đen tối từ quá khứ.