Trên con đường đầy sương mù, bước chân nhỏ nhắn của Okumura Kiriko vang lên nhẹ nhàng, nhưng trong đôi mắt của cô gái trẻ lại chứa đựng một tâm hồn đen tối. Bảng điện tử phía trước bỗng sáng lên, hiện ra các hình ảnh nhộn nhịp của những kẻ từng trêu chọc, giễu cợt Kiriko trong quá khứ. Nước mắt cô rơi rơi như những giọt lửa đỏ rực, thứ mang theo hận thù mãnh liệt. Một cú click nhỏ trên chiếc điện thoại di động, và bóng đêm bao trùm lấy tất cả.
Một ngọn đèn lồng hồng phớt nhẹ màu máu, đang lung linh treo trên cành cây u sầu. Quang cảnh đẹp đẽ ấy nhưng không thể che lấp đi sự ám ảnh của Kiriko, người con gái đã không còn chỗ cho nỗi sợ hãi, chỉ còn lại nỗi đau và lòng thù hận bất tận. Sự im lặng bắt đầu vây quanh, gió lạnh se lạnh thấu xương thấu tủy, đêm dần buông xuống và màn đêm u tối như muốn nuốt chửng tất cả.
"Okumura Kiriko... sự trả thù bắt đầu từ đây." Tiếng âm thanh vô hình mà rùng rợn vang lên, như một lời nguyền không thể phủ nhận. Kiriko nhẹ nhàng nhấc đầu lên, đôi mắt đỏ lửa sáng lên trong bóng tối, đánh thức mọi sợ hãi và kích thích mọi cơn ác mộng. Mang theo một vẻ đẹp huyền bí nhưng vạn cực độc ác, cô bước đi về phía trước, nơi ma quỷ chờ đợi một cách kiên nhẫn và tản mạn.