Trên trường học, Đồng Duệ Tầm vẫn luôn là đứa trẻ lạnh lùng và xa cách. Ánh mắt buồn của cô luôn tỏ ra không chút biểu cảm, chỉ riêng việc vẽ những bức tranh tĩnh lặng bằng bút màu mà cô ấy mang điều đặc biệt. Trong một bức tranh, cô vẽ một cậu bé tóc ngắn tên Thâm Thu. Cậu bé trong tranh, trái ngược hoàn toàn với Đồng Duệ Tầm, lúc nào cũng nụ cười hiền lành trên môi.
Một ngày, khi Đồng Duệ Tầm bị bọn trẻ khác trêu chọc, nước mắt rơi từ hai đồng mắt lạnh lùng. Những giọt lệ mặn của cô rơi xuống trên bức tranh, nhưng thay vì giọt nước mất màu, Thâm Thu bắt đầu phát ra ánh sáng nhấp nhô. Từ một bức tranh tĩnh lặng, cậu bé Thâm Thu bắt đầu cảm nhận được cảm xúc, cảm xúc của bản thân cô bé vẽ nên.
Những hiểu biết được chuyển lên càng khiến Đồng Duệ Tầm và Thâm Thu thân thiết hơn, và cuộc hành trình của hai linh hồn từ hai thế giới khác nhau bắt đầu. Đồng Duệ Tầm và Thâm Thu, liệu họ có thể hợp tác và giúp đỡ nhau vượt qua những thách thức trên con đường của mình không?