Trên con đường đồi núi quanh co của Địa Phủ, ánh trăng lạnh lùng soi sáng bước đường hoang vu, tạo nên bóng tối u ám bên lề. Bạch Mẫn, với đôi mắt xanh khói đầy ám ảnh, bước đi trong im lặng, bước chân nhỏ nhẹ nhưng lòng bồi hồi lo lắng. Trong đêm tĩnh lặng, nàng đặt chân vào ngôi đền cổ kính với mục đích tìm kiếm câu trả lời về số phận của mình.
Ngôi đền đã từng bao phủ bởi bóng tối, nay lại trở nên sáng bừng khi Chu Tráng - nữ tướng quân lạnh lùng với vẻ đẹp kiêu kỳ xuất hiện. Nụ cười thoáng qua góc miệng cô, nhưng ánh nhìn cùng cử chỉ thì toát lên sự nguy hiểm và khát khao. "Anh còn nhớ đêm qua chúng ta đã trải qua điều gì không?". Lời nói như là một lưỡi dao sắc bén, đâm thẳng vào tâm hồn Bạch Mẫn.
Bạch Mẫn không trả lời, ánh mắt hốt hoảng nhìn vào đôi mắt lạnh lùng của Chu Tráng. Trái tim nàng đập mạnh, vương vấn giữa sợ hãi và ngạc nhiên. Bầu không khí trở nên căng thẳng, nhưng trong lời nói chẳng bao giờ đủ để phản ánh sự đau khổ trong lòng họ. Cuộc chiến tâm lý giữa hai người phụ nữ bí ẩn với quá khứ đen tối dần hé lộ.
Cuối cùng, khi mặt trăng lấp lánh trên bầu trời, bí mật của Chu Tráng cũng dần được phơi bày, và Bạch Mẫn nhận ra rằng tình cảm của mình dành cho người kia không chỉ là sự ngưỡng mộ. Sự thật khó tin về quá khứ và tương lai của họ sẽ là thước đo cho cuộc chiến tâm lý đầy kịch tính này, và chỉ khi họ hiểu được động cơ thật sự sau mỗi hành động, tình yêu hay sự thù hận mới chân thật tồn tại.