Trong màn đêm u tối, ánh trăng vẫn chiếu sáng nhẹ nhàng xuống con đường cát trắng. Yusura, cô gái với mái tóc đen nhánh và đôi mắt sắc bén nhưng ẩn chứa nỗi buồn sâu thẳm, đứng giữa không gian trống trải phía trước chùa cổ. Bước chân nhẹ nhàng, cô nhấc lên cây cọ ngọc bích, tia sáng xanh nổi bật trên đầu cọ khiến cho không khí trở nên căng thẳng.
"Cô ấy chính là Yusura, Hikeshiya duy nhất có thể chữa trị mọi nỗi đau khổ," một giọng nói từ bóng tối vang lên, tiếng cười lạnh lùng tràn ngập không gian. "Nhưng cô ấy cũng chính là kiếp đào hoa độc ác, dùng nỗi đau của người khác để thay đổi số phận. Sẽ không ai thoát khỏi vỏ cây đào ngàn năm nay."
Yusura nhẹ nhàng xoay người, ánh mắt sáng ngời với sự quyết tâm trên khuôn mặt như nụ cười nhẹ nhàng. "Không có ai có thể nắm giữ số phận của một người khác," cô nói, ánh mắt nhìn thẳng vào bóng tối. "Và tôi sẽ chứng minh điều đó, dẫu phải đối mặt với ánh sáng hay bóng tối."
Với nụ cười tỏa sáng và cọ ngọc bích lung linh, Yusura bước lên con đường mảnh mai của người khác, sẵn sàng đối mặt với mọi thử thách trong cuộc hành trình chinh phục nỗi đau để mang lại hạnh phúc cho mọi người.