Trên lãnh địa của bức tranh tối mị, Edele Lancaster vẫn đang đối mặt với quyết định cuối cùng của mình. Ánh sáng mặt trăng lạnh lẽo chiếu rọi qua cửa sổ nhỏ, đặt lên khuôn mặt cô ánh nhẹ nhàng như một vệt hy vọng mong manh. Hồi tưởng về ngày bị phản bội, vết nhơ đeo bám mãi không rời, cô nhận ra, tưởng chừng như không còn con đường nào khác.
Nhưng lúc ấy, tiếng bước chân lạ vang lên, làn gió nhẹ thổi sạch ngục tối ám và mờ nhạt ngọn đuốc chết chóc trước mắt Edele. Người đàn ông xa lạ đứng trước, bóng hình cao lớn và bí ẩn. "Nữ Tước Lancaster, hãy thức dậy," giọng nói êm đềm như dòng sông lặng lẽ, nhưng ẩn chứa sức mạnh không thể phủ nhận.
Cô gái đẹp nhưng đầy vết thương lỗi không hiểu chuyện, nhưng ánh mắt lạnh lùng của người đàn ông đã đánh thức lên niềm kiêu hãnh cuối cùng trong tâm hồn cô. "Tôi đã mất tất cả, tôi không còn gì nữa," Edele thốt lên, nhưng cánh cửa tâm hồn cô bắt đầu mở rộng.
Và từ bóng tối đọa đày, Nữ Tước trong sự lụi tàn bắt đầu một cuộc hành trình, không chỉ để phục thù và khôi phục danh dự, mà để tìm kiếm sự tự do cho chính mình, giữa lối mòn nguy hiểm của âm mưu và sức mạnh chưa từng được khai phá.