Trên con đường tối tăm, ánh đèn đường hiếm hoi lóe sáng, lấp lánh trên xác phủ bụi. Hắn bước đi, bóng tối dày đặc vây quanh như muốn nuốt trọn tâm hồn hắn vào trong sự void vô tận. "Ai đó đang đuổi theo tôi," hắn nghĩ trong bất lực. Nụ cười hoàn hảo trên gương mặt nam tính của gã Nam Chính chỉ càng khiến cô Nữ Phụ không khỏi run sợ hơn.
Màu máu nhuộm đỏ khắp nơi, bóng người biến mất không dấu vết. "Ai đây? Ai đã giết họ?" Cô cảm thấy hơi thở ráo riết của mình, cô không ngần ngại quay đầu nhìn về hướng tiếng dấn của sự hiện diện đe dọa. Nụ cười càng thêm ám ảnh, biến mất vào bóng đêm. Cô chỉ biết một điều, cô phải chạy trốn, không thì sẽ chết. Chiếc mặt nạ màu trắng, ánh mắt lạnh lùng dần trở nên sống động trong cơn ám ảnh của cô.
Những âm thanh vụ nổ và tiếng rên rỉ giọng khóc thút thít đan xen vào nhau, khiến bức tranh đẫm máu, phẫn nộ nơi địa ngục càng trở nên đầy đau thương. Cô Nữ Phụ đang tự tạo lác đác bước chân qua những bàn tay giơ lên với hiện diện của Jekyll-Chính. Cô nhấn vùng tối bức tranh và thoát khỏi vòng xoáy ám ảnh này, một lần lặn sâu vào sự mê hoặc của sự hiểm ác!