Đêm đã khuya, ánh trăng trải rọi bóng tối lên căn biệt thự lớn. Tiểu Thư Alicia, với đôi mắt lạnh lùng và vẻ mặt tàn nhẫn, lang thang trong những hành lang tối om xóm. Cô bước đến phòng của Nữ Hầu Gái Eliza, nơi mà Eliza bao lần phải chịu đựng những lời nói cay đắng và sự hành hạ không trói buộc.
Trái tim của Eliza đập mạnh, nhưng cô biết đó không phải là lúc để sợ hãi. Eliza bắt đầu mở chiếc hộp cất giữ bí mật của mình, những bí mật không ai nghĩ đến. Ngọn lửa hận thù và quyết tâm bùng cháy trong đôi mắt nhút nhát của cô gái nữ hầu.
Khi cánh cửa mở ra, Tiểu Thư Alicia đối diện với ánh sáng của những ngọn nến đỏ lợ lửng trong không gian u tối. "Eliza, con muốn thể hiện thái độ của mình sao? Thì hãy tự trải qua cùng con đi," Alicia ánh mắt hiện lên vẻ khinh bỉ.
Eliza không còn là cô gái yếu đuối nữa. Bước ra ánh sáng, cô mỉm cười nhàn chú, "Có vẻ như Tiểu Thư đã quên rằng, trong bóng tối luôn ẩn chứa những bí mật đen tối nhất... và người ta không nên chọc vào lòng của ác ma đúng không?" Ánh sáng lấp lánh bên trong đôi mắt của Eliza, tiết lộ một con người hoàn toàn khác, một ác ma đích thực đã tỉnh giấc.