Dưới ánh trăng lạnh lẽo, Hoàng Thượng Lạc Thiên bước chân nhẹ nhàng qua những gian phòng cung đình im lìm. Hơi ấm của mặt trăng len lỏi qua rèm cửa, khắc sâu nét buồn của khuôn mặt xinh đẹp nhưng lạnh lùng của nàng. Trái tim nàng như được nén lại trong băng giá, vừa sợ hãi, vừa hứng thú trước gian thần Độc Cô nổi tiếng khát máu.
Đã đến lúc phải đối diện với thực tế, Lạc Thiên nghẹn lời nhìn thẳng vào đôi mắt vô hồn của Độc Cô. "Ngươi đến đây muốn gì?". Giọng hắn lạnh lùng như băng, khiến nơi này trở nên u tối và rùng rợn. Nhưng trong tâm nàng, niềm hứng thú lẫn lo sợ không ngừng rối bời. Nàng quyết định không chịu khuất phục, cũng không chấp nhận buông tha cho bí mật của mình, bởi nàng biết rằng, chỉ cần bại lộ, bi kịch sẽ ập đến.
Dần dần, bên trong lớp mặt nạ vẻ lạnh lùng của Độc Cô, Lạc Thiên phát hiện điều gì đó khác biệt, một ánh sáng nhỏ bé từng lúc lớn lên. Trò chơi tâm lý giữa họ như một cuộc đấu trí cam go, nơi sự phản bội và khao khát được thể hiện rõ ràng. Bí mật, đau khổ và định mệnh, tất cả sẽ được vén màn trong vòng xoáy tình cảm mãnh liệt, và câu chuyện đẫm máu và lệ của họ chưa phải kết thúc...