Trình Thanh Châu, bước vào căn phòng rộng lớn đầy ánh sáng của Phụng Triều Minh, không thể tin vào điều mà mắt mình đang thấy. Tổng Tài giàu có, lạnh lùng ấy, đã mở lời ra dạy mình học hôm nay. Cậu nhớ rõ lúc đầu gặp gỡ, ánh mắt sắc bén của ông đã khiến cậu nổi da gà, nhưng giờ đây, trong bức tượng sáng khí ấy, lại tỏa ra vẻ ấm áp, tươi sáng.
"Thầy sẽ dạy cho em từng bước, từng kiến thức cơ bản." Phụng Triều Minh nói, giọng điệu điềm đạm nhưng chứa đựng sự kiên nhẫn không lời. Trình Thanh Châu ngỡ ngàng nhìn vào người đàn ông trước mặt, khám phá một góc ẩn của con người khác xa ẩn sau lớp vỏ vững chãi.
Hành trình học của Thanh Châu không chỉ là việc tiếp thu kiến thức mới, mà còn là cuộc trải nghiệm sâu lắng về tâm hồn con người. Dần dần, cậu nhận ra rằng, bên cạnh sự giàu có và quyền lực, Phụng Triều Minh cũng mang trong mình những nỗi đau, hối lỗi và khát khao tìm lại giọt nước mắt đã khô cạn từ lâu.
Với biến cố không ngờ đến, mối quan hệ giữa học trò và thầy giáo dần trở nên phức tạp hơn, khi tâm tình lẫn sóng gió xen lẫn, đẩy họ vào những trạng thái cảm xúc khó dự đoán. Liệu cuối cùng họ sẽ đối diện với nhau như thế nào, và bí mật nào sẽ được phơi bày dưới ánh sáng mặt trời mùa xuân ấm áp?