Trong màn đêm u tối, ánh trăng dần lóe lên nhẹ nhàng chiếu sáng lên khu vườn hoang một cách huyền bí. Đứa trẻ tóc vàng mảnh khẽ hơi thở, tâm hồn an nhiên bên cánh cây. Đột nhiên, tiếng bước chân lạ gần kề làm đứa trẻ giật mình. Ánh mắt xanh biếc xa xăm nhìn theo hướng tiếng bước chân, từ trong bóng tối, một hình bóng quen thuộc hiện lên.
"Người... người là ai?" Đứa trẻ hỏi, giọng nói nhỏ nhẹ đầy hoài nghi.
Hình bóng bước nhanh về phía đứa trẻ, cất giọng, "Đừng sợ, ta không hại ngươi."
Từ đôi mắt rưng rưng nước của đứa trẻ, những ký ức từ kiếp trước ùa về. Sự thật đau lòng về người yêu phản bội, về cái chết bi thảm, làm cho hận thù bất tận bùng cháy trong tim đứa trẻ. Nàng quyết tâm trả thù, nhưng câu hỏi là: trong kiếp này, liệu nàng có thể hoàn thành mệnh trở lại, sửa lỗi sai, hay còn rơi vào vòng xoáy hoa mắt đen tối đầy hiểm nguy?