Trong một buổi tối u ám, Đường Du ngồi trong phòng học của mình, trước mặt là một chồi hoa lan cất tiếng cười kỳ quái. Anh mỉm cười tự hỏi: "Cuối cùng, tôi là ai?" Không ngờ, câu hỏi đơn giản ấy lại đưa anh vào một cuộc hành trình tìm kiếm bản ngã thực sự.
Những góc khuất trong quá khứ bắt đầu hiện rõ, như những hồn ma vật vã trong đêm đen. Đường Du nhận ra rằng, chính anh cũng đang bị mắc kẹt trong vũng bùn của những lần phản bội và thất vọng từ trước đến nay. Ánh đèn máy soi sáng, góc phòng học trở thành tấm gương phản chiếu tâm hồn u tối của anh.
Trái tim anh đập loạn nhịp khi những hình ảnh của các nữ chính tài năng và xinh đẹp hiện lên trong đầu. Đã đến lúc Đường Du phải đối mặt với chính mình và quyết định: liệu anh sẽ chấp nhận sự thật về mình và tìm kiếm tình yêu thực sự, hay tiếp tục là kẻ phản diện mưu mô với bản ngã tự hủy và hoang tưởng về sức mạnh.
Bước ra khỏi phòng học, Đường Du tự hỏi liệu cuộc hành trình tìm kiếm sự chân thành và lối ra cho trái tim anh có thể mang lại cho anh hạnh phúc thực sự hay không. Sự chân thật chưa bao giờ dễ dàng, nhưng Đường Du quyết tâm phải đối diện với nó, dù đó là điều khó khăn nhất trong cuộc đời anh.