Trần Phong đứng trên bãi cỏ xoành xoạch, ánh sáng mặt trời chiếu rọi qua cành cây, hòa quyện với khói bốn phía tạo nên một bức tranh tuyệt đẹp nhưng ẩn chứa hơi thở đen tối của thế giới Hoang Cổ. Anh không chịu khuất phục trước áp lực từ hệ thống, bởi trong con tim anh, sóng gió của số phận không thể làm rung chuyển niềm tin vào lương tâm của mình.
Một ngày, khi Trần Phong đối mặt với bài thử thách khó khăn nhất mà hệ thống từng đưa ra. Trước mắt anh là khán đài đầy ánh đèn lợp bóng, cả trăm ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm vào anh. Hắn, kẻ phản diện mà không phải ai cũng tin lời, phải đối mặt với "án tử" - thí sinh mạnh nhất mà hệ thống đã chọn.
Phong thở dài, ánh mắt sáng lên nhưng không phải sự sợ hãi mà là quyết tâm. Ôm chặt thanh kiếm, anh bước vào trận đấu không giảm nửa phần nào sức mạnh. Những đòn tấn công, những chiêu thức linh hoạt, từng bước anh hướng lực vào mục tiêu cuối cùng: chứng minh rằng người phản diện cũng có chút lương tâm, chúng không định mệnh ốm yếu.
Và khi đếch chóc, Trần Phong đưa tất cả vào một đòn đánh cuối cùng, mở ra một bí ẩn kinh hoàng mà ai cũng không ngờ đến. Sự lật đổ, sự đồng cảm, và cuối cùng là sự thừa nhận về một mối liên hệ khó lường giữa anh và "án tử". Phải chăng, đằng sau vẻ ngoài bề ngoài tàn nhẫn đó, cũng chứa đựng một chất bảo chứng đáng sợ mà ai cũng không thể xâm phạm? Sự thật về cuộc sống mới của Trần Phong, về con đường mà anh chọn, đã rõ ràng hơn bao giờ hết.