Trong màn đêm tĩnh lặng, ánh trăng pha lên những tia sáng nhẹ nhàng, tạo nên một bức tranh ảo diệu trên mái ngói của Tu La Môn. Đứng bên cạnh bể nước thanh tịnh, sư phụ Thanh Dương nhìn ngắm về phía xa xăm, đôi mắt như chứa đựng một bí mật sâu kín. Trong lúc đó, Lăng Ngọc, đệ tử duy nhất của sư phụ, dần dần tiến tới, bộ dạng thần sầu, ánh mắt đầy ái ngại.
"Mọi việc đã sẵn sàng, sư phụ ạ," Lăng Ngọc nói, giọng nhỏ nhưng chứa đựng sự quyết tâm kiên cường không thể phủ nhận.
Sư phụ Thanh Dương quay lại nhìn Lăng Ngọc, đôi mắt tràn ngập sự đồng tình và ngưỡng mộ. "Ngọc đâu phải người bình thường, việc này không đơn giản. Bạn cần phải suy nghĩ kỹ lưỡng."
Lăng Ngọc gật đầu, bộ dạng kiên quyết. "Dù biết việc này khó khăn, nhưng em sẵn sàng hy sinh tất cả để chứng minh tình cảm của mình đối với sư phụ."
Hai tâm hồn đan xen giữa tình yêu và lòng kiêu hãnh, giữa sự hi sinh và quyết tâm. Họ đã bước vào cuộc đấu tranh không chỉ để giành được tình yêu mà còn để khẳng định bản thân, vượt qua mọi khóa cửa của duyên số. Hạ sơn sư phụ, con chờ người, cuộc chiến tình yêu của họ sẽ được viết lên trong truyền thuyết đẹp đẽ của Tu La Môn.