Trên mặt trăng lạnh lẽo, ánh sáng bạt ngàn chiếu rọi trên những tảng đá khô cằn. Chiri-chan và Riu-tan, hai người đứng đối diện nhau, ánh mắt đầy ánh lửa, những lời nói ngọt ngào nhưng cũng ẩn chứa sự đau khổ. Họ đã từng hứa sẽ mãi ở bên nhau, nhưng số phận đã đẩy họ vào hai ngã rẽ khác biệt.
"Chiri-chan, em không thể đến bên anh," Riu-tan nói, giọng điệu run lên nhưng chứa đựng phần quyết liệt.
"Vì sao? Chúng ta đã hứa..." Chiri-chan cố gắng giữ lại những giọt nước mắt đang lăn dài trên má.
"Anh không thể tiếp tục sống trong dị giới này nữa, Chiri-chan ạ. Đó là lý do duy nhất."
Chiri-chan ngẩng đầu, đôi mắt đỏ hoe nhìn Riu-tan. "Anh mang lời nguyện từ trái tim của em... Vậy nghĩa là anh chấp nhận sự tử vong?"
Riu-tan gật đầu, cố che đi nỗi đau trong lòng. "Anh đã đến đây chỉ để giải thích, Chiri-chan. Anh không muốn phải đưa ra lời từ biệt tiếc nuối nào cả..."
Những giọt nước mắt tuôn trào, Chiri-chan nhẹ nhàng vỗ cánh, biến mất vào bầu trời đêm. Riu-tan cúi đầu, hơi thở trở nên khẽ khàng hơn. Sự đau lòng chưa bao giờ chấm dứt, nhưng ý chí vẫn mãi cuộn tròn trong trái tim anh.