Trên đôi mắt gầy dựng của Baek, những giot nước mắt bất chợt rơi xuống, đập động khẽ trên bờ mí quặn đau. Anh chẳng biết phải đối diện với cơn ác mộng trước mắt như thế nào. Dường như từng hơi thở của tên côn đồ đều là một lưỡi dao sắc bén đâm thẳng vào tâm hồn anh. "Tôi không... không phải là..." Baek cố gắng lên tiếng chỉ trích lại, nhưng lời nói dường như bị thốt ra trong cơn hoảng loạn.
"Đừng cố phủ nhận điều đã xảy ra, Baek," tên côn đồ phun ra từng từ một với giọng điệu cay đắng. "Tôi đã tin tưởng anh hết lòng, chỉ để bị anh phản bội như vậy. Anh nghĩ anh có thể thoát khỏi tất cả sao?" Sự phẫn nộ bao trùm lấy cả căn phòng, khi những cử chỉ của kẻ trước mặt Baek đầy tức tưởi và tự kỷ.
Bất ngờ, một luồng ánh sáng lóe lên trong tâm trí Baek. Anh nhớ lại từng khoảnh khắc anh và tên côn đồ đã trải qua, từ những lời ngọt ngào đến những nỗi đau khắc sâu. Anh nhận ra rằng, trong sâu thẳm của trái tim mình, một điều gì đó đã thay đổi từ lâu, khiến cho sợi dây tình bạn rạn nứt, biến thành lông mày căng thẳng và hận thù.
"Xin lỗi," Baek lẩm bẩm, giọng nói yếu ớt nhưng rõ ràng trong giông bão cảm xúc. "Tôi... tôi không mong sẽ làm điều này. Nhưng mọi thứ... đã không còn như trước nữa." Câu nói cuối cùng của Baek vẫn còn phảng phất trên môi, như một lời thú nhận cuối cùng trước khi cả hai sụp đổ trong cơn bão tận cùng của tình bạn tan vỡ.