Trong bức tranh mơ màng của ánh hoàng hôn, Mari nhìn những đám mây hình trái tim lang thang trên bầu trời. Những cánh hoa anh đào ửng hồng nhẹ nhàng rơi trên bàn, như một chút sắc xuân rơi từ tay cô. Trái tim Mari như bị vướng vào quá khứ, nơi Arisa, người con gái cô yêu thương, mất trí nhớ. Mỗi cử chỉ quan tâm đều trở thành khó khăn, mỗi cử chỉ âu yếm đều trở thành thử thách. Nỗi lo sợ khiến Mari gục ngã, nhưng rồi một sự kiện bất ngờ diễn ra - cô phát hiện một cuốn sổ tay cũ, đồng thời những dòng viết chìm trong biển mờ mịt ký ức. Liệu đó có phải là chìa khóa để mở lại cánh cửa trái tim Arisa, hay chỉ là khúc nhạc hoang tưởng trong đêm tối của tâm hồn?