Một tia sáng xanh lạ lùng tỏa ra từ đôi mắt của Lí Quả Vũ, khiến không khí xung quanh trở nên ám ảnh. Anh đứng giữa lòng thành Phong Tịch, với bộ cánh đen bí ẩn phản chiếu ánh đèn lên gương mặt nghi ngờ. Ánh sáng vừa phản chiếu vừa ẩn hiện, như thể đại diện cho cuộc chiến nội tâm đang rối ren xảy ra trong tâm trí anh.
Nỗi lo sợ lan tỏa trong tim Vũ, ôm chặt lấy sự hoang mang và chán nản. Tám lẩn mười trở về, anh nhận ra mình không chỉ đối đầu với tác giả, mà còn phải đấu tranh với bản thân mình, giữa sự nguy hiểm và nguy cơ, giữa bóng tối và ánh sáng.
Nhờ linh hồn đặc biệt từ tác giả, nhân vật người ở rể bắt đầu hiểu rằng, có lẽ cuộc sống này không hề đơn giản như anh từng tưởng. Và khi bản sắc mới bắt đầu hiện rõ, Vũ đứng trước câu hỏi lớn nhất trong đời mình: liệu anh là bi kịch mà tạo hóa đã lôi kéo, hay là nhân vật chính thực đích thực đang lẩn khuất?
Cuộc hành trình trở nên khó lường hơn bao giờ hết, khi sự thật dần hé mở từng mảnh và tột cùng, Vũ sẽ phải đối mặt với quyết định quan trọng nhất của cuộc đời mình. Lựa chọn giữa định mệnh và tự do, giữa tiêu diệt và tha thứ. Điều gì sẽ chờ đợi anh ở cuối con đường, chỉ có thời gian mới có thể trả lời.