Trong màn đêm u tối, hậu tận thế, thị trấn nhỏ lặng lẽ chìm trong bóng tối của địa ngục. Những cơn gió lạnh lẽo thổi qua, làm lay động những cành cây khô héo giữa con đường vắng vẻ. Bầu trời đen thui như mực, chỉ rải rác những ánh sao lấp lánh như những tia hy vọng mong manh.
Một cô gái trẻ tóc đen dài đứng giữa con hẻm, ánh mắt xa xăm nhìn về phía xa xăm. Trên vai cô, một chiếc túi đeo chéo to nhưng trống rỗng, là thứ cuối cùng cô còn lại sau cơn hủy diệt của thế giới. Quyết tâm hơn bao giờ hết, cô bước tiếp về phía phía trước, nơi mà định mệnh đang chờ đợi.
Bỗng nhiên, tiếng bước chân lờ lững vọt qua không gian, đưa cô đến với một ngôi nhà cổ kính. Ánh đèn len lỏi qua cửa sổ, làm nổi bật hình ảnh của một người đàn ông bí ẩn đang ngồi trong căn phòng tối om. "Chào mừng em đến, công chúa của ánh sáng," người đàn ông đột nhiên phát biểu, giọng nói như giọt lệ xót xa.
Câu chuyện về ngày tận thế, vẫn chưa kết thúc...