Trong một ngày cuối thu ẩm ướt, Na-chan đi lạc trong ký túc xá vắng vẻ, những cánh hoa cúc vẫn cứ gai góc tỏa hương. Đã bao lần cô rời bỏ bóng hồng xinh đẹp ấy để trốn tránh những cánh đồng hoa nắng ươm táo bạo. Cảm giác cô đơn từng ngày cứ phủ lên tâm hồn cô như một lớp tuyết dày đặc.
Đã bao lần Na-chan cảm thấy chính bản thân mình đắm chìm trong một hố sâu tăm tối và không còn lối thoát. Những người bạn cũng chỉ là những bóng hồng xa vời, những bức họa mơ hồ trong ký ức.
Và rồi, trong bóng tối u ám, một bóng người bất ngờ xuất hiện trước mặt Na-chan. Một người đàn ông lạ mặt đeo bịt kín toàn bộ gương mặt dưới chiếc mũ rộng. "Em có biết," giọng ông nói, âm thanh như từ một thế giới xa lạ, "Rằng, mỗi cơn mưa sẽ kết thúc bằng cầu vồng?"
Na-chan ngơ ngác nhìn người đàn ông ấy, nhưng trong đôi mắt đó, cô thấy sự ấm áp và bí ẩn. Đó có phải là dấu hiệu của một cuộc gặp gỡ định mệnh? Rồi từ đó, cuộc sống của Na-chan bắt đầu thay đổi, những bí mật và điều kỳ diệu của cuộc sống dần được hé lộ, từ màn sương mịt mù qua màn sắc màu của cầu vồng.