Natsuki và Hata đứng trước những bông hoa hồng tươi thắm như một khoảnh khắc tĩnh lặng giữa thế giới đang hỗn loạn. Ánh sáng mặt trời chiếu sáng qua cửa sổ, làm nổi bật vẻ đẹp mong manh của những bông hoa.
"Natsuki, tại sao chỉ trồng hoa?" Hata ngồi xuống cạnh Natsuki, đôi mắt ẩn chứa sự tò mò.
Natsuki nhìn vào hộp hoa trước mặt, nụ cười thoáng hiện trên khuôn mặt. "Vì mỗi bông hoa đều mang một ý nghĩa đặc biệt. Chúng là biểu tượng của sự sống, của sự mạnh mẽ và sự kiên định."
Hata gật đầu hiểu biết, nhưng bỗng chốc, ánh mắt cô lạnh lại. "Và đây là cách duy nhất để chúng ta giữ bí mật." Natsuki tựa nhẹ vào cây hoa gần nhất, lời nói như một thác đổ lạnh lẽo.
Hata chợt nhớ về một sự thật kinh hoàng: không phải chỉ có hoa mới có thể nở, mà cả bí mật. Đại dịch không chỉ là một thách thức cho cơ thể mà còn là thử thách với tâm hồn. Và giữa bão táp cuộc sống, bí mật của họ có thể là chìa khóa để sống sót.