Trong ánh nắng chiều ấm dần, Tetsuo Aoki nghiêng đầu vào bức tranh sơn dầu trước mặt. Cơn gió nhè nhẹ từ bờ sông thổi qua, làm cho những cánh hoa anh đào trên bức tranh như nhấp nhô trong không khí. Đúng lúc đó, một người phụ nữ lạ mặt nhìn thấy cậu từ phía sau vai, giọng nói ấm áp vang lên.
"Đừng nghĩ mình cô đơn, cậu ơi."
Tetsuo quay đầu, mắt chợp chợp ngạc nhiên. Người phụ nữ lớn tuổi với đôi mắt sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cậu, gương mặt như tượng chạm vào sự tĩnh lặng của bức tranh.
"Akira Aizawa, phải không?" Tetsuo thốt lên.
Đôi mắt của Akira Aizawa tỏa sáng như hai viên ngọc quý rực rỡ. "Có vẻ như cậu đã biết tôi. Có lẽ số phận đã đưa chúng ta đến với nhau, Tetsuo Aoki."
Từ cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên ấy, một câu chuyện tình đẹp đẽ nhưng ám ảnh bắt đầu. Tetsuo và Akira, hai tâm hồn bị lạc trong thế giới tranh phong cảnh, dần hoà quyện vào nhau như những dòng sơn màu kỳ diệu. Tuy nhiên, dưới vẻ đẹp của bức tranh, câu chuyện ẩn chứa những bí mật không thể lờ mắt, những đau khổ và hy vọng đan xen, tất cả đều tạo nên một tấm hình chân thực và đẹp đẽ như cuộc sống vốn diệu kỳ.