Trên con đường vắng vẻ, ánh nắng chiều đã lấp lánh qua những tán cây. Nanoka đi bộ một mình, cảm giác cô đơn dường như ngập tràn trong tâm hồn. Dường như cô đang bước vào một thế giới hoàn toàn mới, nơi mà cảm xúc dường như không còn chỗ đứng.
Đúng lúc ấy, một giọng nói ấm áp vang lên từ phía sau, "Cô ấy có vẻ buồn phiền". Nanoka quay lại, đôi mắt sáng bừng khi nhìn thấy một chàng trai đứng đằng sau cô. Anh có gương mặt ưa nhìn, ánh mắt sâu thẳm như dòng suối êm đềm.
"Anh... anh là ai vậy?" Nanoka hỏi, ánh mắt không giấu nổi sự tò mò.
"Chỉ là một người đi ngang qua và thấy cô cần sự chia sẻ thôi," anh đáp, nụ cười nhẹ nhàng trên môi. Từ đó, một mối quan hệ đầy màu sắc bắt đầu nảy nở giữa họ, từ sự chia sẻ đến sự hiểu biết, từ sự đồng cảm đến sự gần gũi. Nanoka dần hiểu được rằng, tình yêu không chỉ đơn thuần là cảm xúc, mà còn là sức mạnh để phục hồi mọi vết thương trong tâm hồn.