Đêm buông xuống, ánh trăng lạnh lùng chiếu sáng lên lâu đài hoang vu, tạo bóng đen kỳ bí trải dài trên mặt đá cũ kỹ. Jin Hee, trong bộ áo màu lam nhạt, bước nhẹ nhàng qua những hành lang tăm tối, cảm giác rằng bất cứ điều gì có thể xảy ra. Bóng dáng của Bạo Chúa, vị vua tàn nhẫn, bỗng xuất hiện từ bóng đêm, ánh mắt lạnh lùng như lưỡi dao găm sâu vào tâm hồn cô.
"Những bí mật trong lòng anh chính là ám ảnh của anh, phải không?" Jin Hee nhìn thẳng vào đôi mắt ẩn chứa bao bi kịch của Bạo Chúa, không sợ hãi mà đầy quyết tâm.
Bạo Chúa thì thầm bên tai cô với giọng điệu lạnh lùng: "Đừng nghĩ rằng em có thể xâm nhập vào trái tim đã đóng băng của ta."
Tuy nhiên, bên trong con người tàn nhẫn ấy là cảm xúc phức tạp mà Jin Hee khám phá dần. Mỗi cử động, mỗi lời nói của Bạo Chúa đều là một mảnh ghép của cuộc sống đã từng đau thương. Dần dần, Jin Hee nhận ra rằng sự lạnh lùng chỉ là một vỏ bọc, còn tâm hồn anh chứa đựng biết bao nỗi đau khổ không thể giãi bày.
Cuộc chiến nội tâm giữa tình yêu và trách nhiệm bắt đầu, khiến cho Jin Hee phải đối mặt với quyết định quan trọng nhất trong cuộc đời. Liệu trái tim lạnh lùng của Bạo Chúa có thể tan chảy dưới ánh sáng của tình yêu chân thành, hay mọi kế hoạch đen tối kia sẽ chia cắt họ mãi mãi?