Trong cái nắng se duyên của buổi sáng, Makoto Hanaoka và Saki Aoi dạo bước trên con đường dành riêng cho họ. Mặt trời nhẹ nhàng ló dạng qua những tán cây, tạo nên những bóng râm đầy mê hoặc. Makoto không dám nhìn Saki vào mắt khi bắt đầu nói: "Saki, tôi... tôi đã giữ bí mật với em quá lâu. Nhưng tôi không thể giữ nó mãi được nữa."
Saki quay đầu nhìn Makoto với ánh mắt trầm ngâm, hỏi: "Anh muốn nói gì?"
Makoto hít một hơi sâu trước khi thốt lên: "Tôi không phải là cô gái như em nghĩ. Tôi... tôi là một chàng trai." Sự im lặng của Saki đầy nghẹn ngào khi cô nhận ra sự thật đau lòng từ Makoto.
Nhưng thay vì bộc lộ sự sốc hay sự phẫn uất, Saki cười. Cười một cách nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa. "Anh không cần phải giấu giếm với em. Saki luôn ở đây, bên cạnh anh, cho dù anh là ai đi nữa."
Makoto không tin vào những gì đang xảy ra. Saki không chỉ chấp nhận anh, mà còn tỏ ra sẵn lòng đi cùng anh trên con đường gập ghềnh của cuộc đời. Trái tim Makoto đập mạnh, tràn ngập niềm vui và hy vọng mà anh từ lâu mong chờ.
Với sự chấp nhận chân thành từ Saki, cuộc sống của Makoto từ nay sẽ thay đổi. Mọi khó khăn, nỗi buồn đều được chia sẻ, và tình yêu của họ sẽ trở nên mãnh liệt hơn bao giờ hết.