Trong ánh nắng chiều ấm áp, cô gái lặng lẽ ngồi trên bãi cỏ xanh mướt, nhìn chăm chú vào đám mây trôi bên trời. Cô ấy là một cô gái ít nói, luôn chìm đắm trong thế giới riêng của mình với sở thích vẽ tranh. Còn chàng trai, anh chàng lạnh lùng và tâm hồn trầm lặng, luôn tỏ ra bất cần với mọi thứ xung quanh.
Hai tâm hồn xa lạ ấy, tưởng chừng không thể nào gần gũi được với nhau. Nhưng số phận đã định sẵn cho họ gặp nhau trong một ngày nắng đẹp như thế. Bất chợt, một cơn gió nhẹ thổi qua, giữa họ âm thầm sinh ra một sợi tơ hồng, nối liền hai trái tim.
Qua những lời nói không cần phải thốt ra, qua những cử chỉ khẽ nhẹ, họ hiểu được nhau hơn. Cuộc tình trong sáng mới nảy nở trong tim họ, không cần những câu nói nhiều, chỉ cần hiểu và cảm nhận từ ánh mắt đến trái tim. Và rồi, họ nhận ra rằng, trong cuộc sống đầy bon chen, có điều gì đó đẹp đẽ khiến họ muốn cùng nhau nói thêm nhiều lời hơn nữa.