Trên con đường đầy tuyết phủ mờ, tiếng bước chân lảnh lùng vang lên như lời nguyền truyền thống. Người dân thôn Lạc Sơn chỉ biết đồn đại rằng, vào đêm mùa đông tăm tối như nay, mỗi lần ai đó bước qua cầu Giao Hòa, cuộc đời họ sẽ chìm đắm trong bóng tối.
Tiếng cười khinh bỉ vang lên, từ góc tối của ngôi làng hoang tàn, nhắc nhở một sự thật đau lòng: Nguyền rủa của họ đã biến chàng trai tên Lâm Huyền thành một linh hồn vô hình, thấp thoáng như bầu trời đêm tối. Trong khi đó, cô gái tội lỗi tên Thiên Di, với đôi mắt trần trụi đầy ân hận, cứ mãi quặn thắt trong cảnh bất hạnh.
Tâm lý phức tạp của họ bắt nguồn từ nỗi sợ hãi và sự cô đơn, từ mối quan hệ mờ ám giữa yêu và hận. Vậy mà, người con trai nguyền rủa và người con gái tội lỗi, liệu có thể tìm thấy ánh sáng giữa bóng tối đang bao trùm cuộc đời họ hay không?