Trong một buổi chiều u ám, Hạ Linh cảm thấy nỗi buồn tràn ngập cả trong hơi thở. Mặc dù đã có cha bước vào cuộc sống của mình, nhưng sự phản đối gay gắt từ phía mẹ cô khiến mọi thứ trở nên rối ren hơn bao giờ hết. Bước vào phòng khách, Hạ Linh nhìn thấy mẹ cô đang đứng đối diện với cha, khuôn mặt căng thẳng và khó chịu.
"Hãy rời đi, Lâm Hàn! Ta không muốn con gái chúng ta phải gánh chịu thêm nỗi đau nữa," người mẹ cứng rắn rít lên.
Lâm Hàn nhìn về phía Hạ Linh với ánh mắt đầy ân cần và hiểu biết. Anh đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của cô gái, đưa ra lời động viên:
"Con hãy tin anh, mọi thứ sẽ ổn thôi. Chúng ta cần thời gian để hiểu nhau hơn, cho nhau cơ hội để tìm hiểu và sẻ chia."
Hạ Linh nhìn quanh căn phòng, cảm xúc vỡ òa không thể kìm chế. Cô không thể tiếp tục chịu đựng sự khắc nghiệt từ mẹ, nhưng cũng không thể từ chối tình yêu và sự quan tâm từ cha. Đâu là lựa chọn đúng đắn trong tình huống này?
Giữa bức tường hiểu lầm và nỗi buồn, Hạ Linh bắt đầu nhận ra rằng, để xây dựng một gia đình hạnh phúc, quan trọng nhất là sự hiểu biết, tha thứ và lòng biết trân trọng những gì mình đang có. Và cuộc hành trình tới giải phóng mọi rối ren, cô sẽ phải đối diện với thử thách lớn nhất của cuộc đời mình.