Dưới ánh nắng huyền bí chiếu sáng từ tán lá rậm rạp, Thần Sức Mạnh bước đi trên con đường dẫn vào rừng sâu. Tâm trạng của anh như một lớp sương dày đặc, che phủ lấp đi những câu hỏi không lời mà anh vẫn cố gắng tìm câu trả lời từng ngày.
Khi bước chân vào rừng, không khí trở nên ẩm ướt và nặng nề. Những âm thanh không rõ nguồn gốc vang lên từ xa khiến Thần Sức Mạnh nhớ về quá khứ mà anh luôn cố gắng lãng quên. Lặng lẽ, anh nhìn quanh và phát hiện một bức tường đá cổ xưa, phát ra ánh sáng lấp lánh.
Bước vào bức tường, Thần Sức Mạnh bị cuốn vào một không gian kỳ lạ, nơi mà những phản xạ của anh từng khoảnh khắc được tái hiện. Anh đối mặt với chính bản thân mình ở nhiều thời điểm khác nhau: mặt trận chiến đấu, nỗi sợ hãi trước nguy hiểm, và cả những giọt mồ hôi khi đối diện với quá khứ u ám.
Từng cú đấm, từng nhỏ giọt máu, từng ánh mắt sáng lên trong đêm tối, tất cả đều là phần của Thần Sức Mạnh. Anh nhận ra rằng, để thật sự mạnh mẽ, anh phải đối diện với chính mình, không chạy trốn nữa. Và chỉ khi vượt qua được những đau thương, anh mới thực sự trở thành một anh hùng đầy đủ, giỏi mọi thứ không chỉ là trong trận đấu mà còn trong cuộc sống hàng ngày.