Trong ánh sáng chiếu rọi qua những tán cây xanh mướt, Yuudai nhìn thấy Hadara đứng đó, bộ dạng hồn nhiên nhưng lòng bồi hồi. Cậu cảm thấy áp lực nặng nề, nhưng vẫn tiến lại gần. "Hadara," Yuudai gọi nhẹ nhàng, giọng nói ẩn chứa điều gì đó mà Hadara không thể hiểu rõ. "Tôi không tin vào những tin đồn đó, tại sao lại không nói cho tôi nghe?"
Hadara nhìn Yuudai, đôi mắt lóng lánh ánh sáng khiến cho cậu không thể rời mắt. "Tôi...tôi đã thử, nhưng mọi người không tin tôi." Tiếng nói run rẩy, Hadara thổn thức. Yuudai đưa tay chạm nhẹ vào vai cậu, dịu dàng như để an ủi.
"Hãy để tôi giúp bạn," Yuudai nói, ánh mắt ấm áp. Điều bất ngờ là Hadara không chối cãi, mà cậu bước vào vòng tay Yuudai, tìm sự yên bình trước áp lực đổ dồn từ xung quanh. Nhưng liệu sự giúp đỡ của Yuudai có đủ lớn để xoay chuyện, hay định mệnh đã định sẵn họ phải trải qua những thử thách vất vả hơn?