Trong bức họa tĩnh lặng của bộ lưu trữ, anh chỉ thấy một người con gái nhỏ bé với mái tóc màu bạch kim như nắng lên mặt biển. Cô ấy từng sống ở đây, trong ngôi trường đá kỳ lạ nằm giữa thiên nhiên hoang sơ. Dẫu xa cách về thân thế và địa lý, anh vẫn khắc ghi những kí ức về cô bằng cách chạm vào những viên đá trong túi của mình, những viên đá cô đã tặng anh khi mùa hoa anh đào nở rộ.
Đồng hồ cũ bị bỏ rơi trên bàn, dây đeo kim loại bám sát cổ tay anh như một vòng vây không liên quan. Và rồi, gió trong trường học lâu đời thổi qua, kéo theo một tờ giấy nhỏ rơi từ tấm tựa sách. Anh mở ra và thấy dòng chữ viết tay quen thuộc của cô: "Đừng tìm kiếm em nữa, hãy sống vui vẻ như lời hứa nhé."
Giọng kể ảm đạm của cô vẫn vọng trong đầu anh, câu chuyện về người con gái từng thay đổi cuộc đời anh mà anh chưa từng biết. Và từ đá kia, một phép màu hiện ra, mở ra cánh cửa tới một thế giới mới, nơi anh có cơ hội tìm ra câu trả lời cho những gì đã mất.