Trang đứng trước cánh cửa lớp học vắng vẻ, đôi mắt nhìn chằm chằm vào những góc khuất bí ẩn của căn phòng. Mưa chiều ầm ầm rơi, làm ướt mái tóc dài uốn éo của cô. Nước mắt dầm dề lăn dài trên ánh mắt buồn, nhưng không có ai để cô khóc thật to, không có ai để cảm nhận sự đau đớn trong lòng cô.
Bỗng nhiên, cánh cửa mở ra một cách đột ngột, rải ánh sáng lung linh vào căn phòng vốn tĩnh lặng. Một hình bóng quen thuộc hiện lên, cười tươi tắn, làm cho không khí ẩm ướt trở nên ấm áp hơn. Khanh, chàng học sinh với vẻ ngoài hồn nhiên, bước vào với ánh mắt quan sát và sự quan tâm đến Trang.
Anh nhẹ nhàng vuốt mái tóc ướt đẫm của cô, từng ngón tay chạm nhẹ, tỏa ra sự ấm áp và chân thành. "Em sao vậy?" - anh hỏi, giọng điệu quan tâm không chút do dự. Câu hỏi đơn giản nhưng chứa đựng nhiều ý nghĩa, khiến Trang cảm thấy lòng mình tan chảy trước sự quan tâm của Khanh.
Hai thế giới đối lập, hai con người với bí mật và quá khứ khác biệt, nhưng lại hấp dẫn nhau như nam châm. Trang và Khanh dần hiểu ra rằng, tình yêu không chỉ đẹp đẽ trong những khung hình lãng mạn, mà còn tồn tại giữa những thử thách của số phận. Và khi bí mật dần dần được phơi bày, liệu tình yêu của họ có đủ lớn để vượt qua mọi rào cản?