Trên mảnh đất phủ đầy tuyết trắng, cô bé Miyuri đứng trước một người tuyết khổng lồ mà chính tay cô đã chế tạo. Ánh mắt sáng lên những tia sáng khôn cùng rõ ràng, nhìn ngắm sự hoàn hảo từng chi tiết của tác phẩm của mình. Trái tim nhỏ bé trong lồng ngực đập loạn nhịp, cảm giác hạnh phúc lan tỏa khắp cơ thể.
Miyuri nhớ lại hành trình mệt mỏi để tạo ra người tuyết này - từ việc cắt, xắp, trang trí đến việc chăm chút mỗi chi tiết nhỏ. Nhưng bên trong sự hoàn hảo vẻ ngoài, cô giấu đi một bí mật không thể nói ra. Bí mật về ước mơ cô bé không dám thốt ra cho ai biết, ước mơ về tình yêu mà Miyuri chưa bao giờ dám thử nghiệm.
Vào đêm hôm ấy, khi vầng trăng lên cao, Miyuri đưa người tuyết ra ngoài sân. Ánh sáng trăng lạnh lùng chiếu rọi cả hai, và cậu tuyết khổng lồ bắt đầu hóa thân thành hiện thân của ước mơ. Đôi mắt lấp lánh như phép màu, tay nắm tay vuốt nhẹ mái tóc nâu của Miyuri. Bỗng dưng, tâm hồn cô bé tràn ngập cảm xúc, lời thổ lộ từng giọt nhưng không trao cho ai, chỉ dành riêng cho người tuyết mà cô đã chế tạo ra.