Bên trong căn phòng tối tăm, ánh đèn lạnh lùng chiếu sáng lên khuôn mặt u ám của Mino, nhấp nhô giữa bóng đêm tĩnh lặng. Giọt mồ hôi lan trên trán cậu, khuôn mặt vẫn bình tĩnh nhưng đôi mắt lóe lên tia hy vọng mong manh. Để rồi, bước vào cảnh tượng ấy, một hồn ma quen thuộc nhưng lại xa lạ - Loren, đồng minh cũ của Mino, một tên sát thủ vô tình nhưng đầy lòng trung kiên.
"Hãy đưa tôi ra khỏi đây," Mino thì thầm, giọng điệu đầy mạnh mẽ nhưng cũng chứa đựng một sự yếu đuối không thể che dấu.
Loren nhìn chằm chằm vào Mino, rồi quyết định tháo dây thừng chặt chẽ bám lấy cậu. "Ta đã tìm ra địa điểm, chúng ta phải nhanh," hắn cất tiếng nói khẩn cấp, sẽ không để cho cơ hội trốn thoát trôi qua.
Nhưng khi họ chuẩn bị bước ra khỏi căn phòng, một tiếng súng vang lên, ánh đèn chói chang. San, đứng trước họ, mỉm cười gian trá như ác quỷ hóa thân. "Không ai có thể rời khỏi đây," hắn lạnh lùng tuyên bố, âm thanh khoác lên vẻ uy nghi, dồn họ vào bước đường cùng của cuộc đấu trí nguy hiểm.